Cuộc thi ảnh “Ấn tượng New Horizons trong tôi” - Đậu Hoàng Nam
Gửi con.
Bố mẹ từng bị trách sao để con đi học sớm thế, con còn nhỏ, con đâu đã biết gì. Nhưng bố mẹ cũng đã phải thao thức bao nhiêu đêm, tìm kiếm bao nhiêu trường, đắn đo lưỡng lự, rồi mới đưa ra quyết định. Con cần một môi trường phù hợp để phát triển, càng sớm càng tốt!
Hành trình lục lại ảnh con như một chuyến đi ngược về quá khứ, và rồi bố mẹ dừng lại khi nhìn thấy bức ảnh này.
Bức ảnh không thấy mặt con, nhưng lại là bức ảnh khiến bố mẹ xúc động nhất. Con kiễng chân nhìn trống sấm Thăng Long - chiếc trống mở đầu cho một thiên niên kỷ mới, khiến bố mẹ mường tượng ra sự khởi đầu mới cũng đang chờ đón con, con đang sẵn sàng vươn lên, sẵn sàng cho một điều gì đó còn to lớn hơn chính con lúc này. Bức ảnh cũng là lần đầu tiên con được đi dã ngoại cùng trường mới, lần đầu tiên bố mẹ được nhận những bức ảnh về quá trình con khôn lớn, lại càng khiến cho nó thêm phần ý nghĩa.
Bố mẹ phải bật cười khi biết rằng, sự thật là con nhìn trống vì nó giống xe bê tông mà con luôn thần tượng. Nhưng cái sự thật đáng yêu đó không thể làm bố mẹ quên đi cảm nhận về ý nghĩa đặc biệt mà bức ảnh mang lại.
Đến thời điểm này, sau chặng đường 1 năm phát triển của con, bố mẹ nhận ra rằng, bức ảnh đó, thời điểm đó, đúng là cột mốc đáng nhớ của con, thời điểm mà con bắt đầu hành trình của chính mình, được học điều hay, được nghe lẽ phải, được giao tiếp trong xã hội be bé của con, …
P.S
Sau tất cả, bố mẹ tin rằng niềm tin của bố mẹ đã được đặt đúng chỗ, đã chọn cho con một môi trường đủ an toàn để con lớn lên, đủ mới mẻ để con học hỏi, đủ yêu thương để con được cảm thấy ấm áp. Cảm ơn New Horizons, nơi dìu bước con từ những bỡ ngỡ đầu đời!